Ai cũng nói “Thời tiết Sài Gòn thất thường, sáng nắng, chiều mưa”. Nhưng ít ai biết rằng đó là 1 nét đặc trưng riêng của Sài Gòn mà không phải ở đâu cũng có được. Có rất nhiều kiểu mưa ở Sài Gòn như mưa vội, mưa bất chợt và mưa mang theo nhiều cảm xúc… Chiều Sài Gòn dưới những cơn mưa bất chợt, bỗng thấy lòng mình miênn man nhiều nỗi niềm. Có lạ, có quen, có thân thương, có hờn trách… Và rồi chẳng hiểu nổi mưa Sài Gòn vì sao lại đến nhanh rồi đi nhanh như 1 cuộc đời của con người.
Người ta bảo Sài Gòn chỉ có hai mùa: mùa nắng và mưa, không có cái lạnh của mùa đông hay một chút thu về như Hà Nội.
Chiều mưa Sài Gòn, xôn xao từng gánh hàng ngược xuôi. Đâu đó tiếng còi xe ríu rít. Bao nẻo đường xe cộ nối đuôi nhau đợi giờ về. Mưa, mưa cứ rơi nặng hạt. Nước ngập tràn bờ, tắt đường, kẹt xe,… đó là những cảnh quen thuộc mỗi chiều mưa Sài Gòn. Quen rồi, nên cũng chẳng lấy làm e ngại mỗi chiều mưa rơi. Mỗi chiều mưa lại có đc những cảnh sắc riêng trên mỗi nẻo đường và trên từng phương tiện đi lại. Người đi xe máy, xe hơi thì hì hục nhích từng chút một, còn tôi đi xe buýt thi ngồi trên xe ngắm những hạt mưa rơi trên khung cửa sổ và tủm tỉm cười nhớ về Sài Gòn xưa với những cơn mưa đầu mùa.
Bạn đã bao giờ được tắm dưới mưa Sài Gòn? Tôi đã từng nếm trải cảm giác ấy. Có chút gì đó bơ vơ, lạc lõng khi một mình giữa phố phường đông đúc nhưng chẳng ai buồn nhìn. Cơn mưa ấy có chút lạnh, có chút cô đơn và có cả chút buồn tủi. Nhưng rồi mưa đi qua, lòng người thêm chút mạnh mẽ. Để những lần mưa khác, ta âm thầm lặng trải đều bước, không bối rối, cũng chẳng phải suy tư với bộn bề cuộc sống, gia đình, miếng cơm, manh áo.
Mưa Sài Gòn – nhiều lắm những chuyện tình đẹp bắt nguồn từ cơn mưa bất chợt nơi đất khách quen mà lạ, lạ mà quen này. Đi dưới trời mưa họ giúp nhau cùng nhau đẩy xe qua chỗ trũng và cũng làm quen nhau rồi yêu nhau cũng từ những cơn mưa đó. Nhưng cũng chính từ cơn mưa ấy, bao người phải khóc khi nhớ về những tháng ngày hạnh phút trót dang dở cùng người thương.
Mưa Sài Gòn – nguồn cảm hứng vô tận cho nghệ thuật và thi ca. Rất nhiều, rất nhiều những bài hát, lời thơ, câu chuyện được bắt nguồn từ mưa. Mưa mang tới cho người những dòng cảm xúc dạt dào. Để từ ấy hòa quyện vào ngôn từ tạo nên những tác phẩm thi ca đặc sắc. Vì sao lại là mưa Sài Gòn? Vì mưa Sài Gòn nhanh lắm, bất chợt lắm mà cũng chóng tan lắm. Nó cũng như dòng người đông đúc nơi phố thị, gặp nhau, quen nhau, thân nhau, giận nhau rồi xa nhau lúc nào chẳng hay. Nhìn mưa Sài Gòn, ngẫm mưa Sài Gòn, tắm mưa Sài Gòn… Mưa nặng hạt, mưa như trôi hết mọi nỗi niềm…Mưa Sài Gòn còn xua tan đi mọi nỗi buồn, nỗi uất ức trong cuộc sống vì khi mưa họ có thể khóc mà không ai biết họ khóc…
Không có mưa Sài Gòn, làm sao biết mình sẽ mạnh mẽ dưới mưa và dám một mình bước qua mưa, làm sao bước qua giông bão cuộc đời như những cơn mưa tầm tã bay vào mặt? Không có mưa Sài Gòn làm sao ta nhớ, làm sao ta thương về một người nào đó ở gần hay ở xa luôn lo lắng về ta giữa cuộc đời?
Mưa Sài Gòn – giận lắm mà cũng thương lắm. Giận những chiều mưa chặn cả lối về, mưa ướt nhòe đôi mắt. Nhưng cũng thương những giọt rơi tưới mát tâm hồn.
Sài Gòn chiều mưa, để được ngẫm những điều chân thành và bình dị nhất từ những năm tháng nhiều lắm những đổi thay tại Sài Gòn. Giờ đây Sài Gòn đang ngày một phát triển hơn để cho người dân có cuộc sống tốt hơn thì mọi người xin đừng quên nhau sau những ngày mưa cùng nhau đẩy xe về mà hãy giúp đỡ nhau để có thể tốt hơn trong cuộc sống. Để mọi người luôn biết đến Sài Gòn như 1 nơi vô cùng đáng sống.
Nguồn: Nét Đẹp Sài Gòn